(Vanchuongphuongnam.vn) – các bạn hẳn có khá nhiều cơ may còn mẹ. Hãy biết trân trọng thời hạn bên mẹ. Tôi biết (cũng như tôi ngày xưa), bí quyết biện minh dễ nhất là bận vấn đề và hứa lần…

*

Vũ rứa Thành – tác giả tập sách “Những thằng già lưu giữ mẹ” là bạn ngoại đạo văn chương. Năm 2011 bà mẹ mất, gồm người các bạn xúi dại và ông vắt bút. Mùa vu lan năm kia ông đã viết “Những thằng già nhớ mẹ”. Đó là tạp bút trước tiên trong đời một fan làm khoa học. Chuyện cũng bình thường nếu vào các bài viết của ông ko ánh lên đều tia sáng văn chương bộc xuất tự tấm lòng và đem đến sự sẻ chia, nói nhở, an ủi cho bao tấm lòng không giống trên trần thế này. Mẩu truyện của chính mái ấm gia đình tác giả: cha mất sớm, người mẹ anh là người đàn bà lừng khừng chữ, phân phối xôi dạo, nuôi con ăn học. Nay kỹ năng dù to bự đến đâu cũng chỉ cần phương tiện, chỉ gồm tấm lòng đơn sơ mới tạo nên nhân cách. Anh bất chợt thấy mình bé dại bé, quá nhỏ bé so với bà (đừng như tôi còn ray rứt với đầy đủ gì thiếu hụt sót).

Bạn đang xem: Những thằng già nhớ mẹ

Chuyện một tín đồ bạn tác giả nổi giờ đồng hồ quậy phá thời gian nhỏ, từng bị thầy quở trách phạt cả tiếng đồng hồ mà bạn chịu trận vì bé lại là tín đồ mẹ. Nay khủng khôn thao tác làm việc tận đất nước mỹ xa xôi, ko dưng uống rượu ngừng lại lướt “net” hiểu đâu được bài xích “Cá bống kho tiêu” nào kia trên mạng, xúc cảm gọi điện về mang lại bạn, nói rằng tự nhiên nhớ mẹ, rồi khóc hu hu. “Cả đời tao có tác dụng khổ bà già. Bà bệnh, tao bận việc, cứ hứa hẹn lần ko về chăm lo được. Bà mất, tao về, không kịp nhìn mặt… tiền bạc bây chừ có ích gì. Mẹ mất cũng 10 năm rồi. Càng quậy phá sẽ càng mềm nhũn. Nguôi ngoai gì nổi!”

Mẹ tác giả mất hồi đầu năm. Thấy bi hùng có người chúng ta rủ về quê nó sinh sống Châu Đốc chơi đến cho khuây khoả. Chén bát thù chén bát tạc say tuý luý, cả lũ rủ đi hát karaoke. đứa bạn cầm micro: Xin giới thiệu với các bằng hữu Châu Đốc, thằng bạn tôi đây ở thành phố sài thành vừa mất mẹ. Tôi xin hát khuyến mãi nó bài xích “Bông hồng sở hữu áo”…” Rồi nó say sưa hát, rượu cồn tác biểu diễn như một nghệ sỹ chuyên nghiệp. Tự nhiên giọng hát run run… Nó khóc nấc lên… cách đó hai năm người sáng tác về quê Châu Đốc dự đám tang chị em nó. Nó hát mang lại tôi hay hát mang lại nó?…

Chuyện mang đến đây tôi lại nhớ lúc còn trọ học ở Huế, tôi có đứa bạn lớn tuổi hơn sẽ học mặt Trường Y (viết tắc cầm cố này anh em có thể biết Huỳnh. Ng. Tr) cũng vì chưng khá thân thương nên hay đi chơi cùng. Anh hòa đồng vui tính, máu me văn chương tuy nhiên cuộc rượu nào cũng đều có tật. Đủ độ chếnh choáng anh cáo lui, ra về. Lần hồi rồi tôi cũng phát hiện nay ra, nếu mang đến anh ôm đàn hát một bài xích duy nhất, được khóc mức lên đôi lần… thì anh hoàn toàn có thể ngồi chơi sáng tối với anh em, bạn bè. Bài xích hát sẽ là “Bông hồng cài áo” của Nguyễn chũm Mỹ.

Có thằng bé nào, dù có làm tới ông gì béo bệu đến đâu đi nữa, lại cứng cáp dưới nhỏ mắt của bà bầu mình đâu chứ. Ai ai cũng vậy, tuổi càng cao càng dễ dàng quên chuyện trước mắt, cơ mà càng nhớ chuyện xa xôi. Tuổi đời, tình đời trải miết rồi, ni nhớ về mẹ, thấy bản thân còn biết bao điều thiếu thốn sót với ray rứt, cứ giá bán mà… giá chỉ như. Chuyện cũng lâu dẫu vậy tôi liên tưởng, mình từng hiểu cuốn sách văn học tập Nga hồi học tập 12. Chuyện có tên đề trong khi là “20 phút với cùng 1 thiên thần” nhắc về một người lũ ông rời khỏi gia đình, xa mẹ hiền nhằm mưu sinh. Anh quyết tâm làm cho được thật nhiều của cải nhằm về giúp mẹ… bởi vì số tiền tìm kiếm được khó khăn, yêu cầu anh lần lữa không về… đến khi anh bao gồm đủ số tiền nhằm về thì bà bầu anh không thể nữa. Đau buồn, cố kỉnh là anh vứt nhà lang thang với bó tiền tìm kiếm được trên tay không biết làm gì. Và sau đó ngoài ra anh ta đến một điểm công cộng gần đấy hét lớn là ai đề nghị số tiền phệ ấy thì anh sẽ mang đến ngay. Trăng tròn phút sau bao gồm một người bọn ông không giống đến vì chưng anh ta đang yêu cầu số tiền béo ấy. Nhìn người đàn ông đến tiền mình anh tưởng chừng đó là 1 trong những thiên thần…

Chuyện cũng của chủ yếu tác giả, bao gồm lần vào rất thị, thấy bày mấy chai nước suối mắm cỡ nhỏ tuổi 30ml, đạm cao, giá mắc liền cài đặt năm sáu chai nhét túi quần đem lại biếu mẹ. Anh thì thầm, nước mắm nam ngư thượng hạng đấy, người mẹ đừng sử dụng nêm nếm, nhằm chấm với rau củ bí… cụ là bà duy trì kỹ mấy chai nhỏ xíu đó, hàng ngày dùng một ít, không quên khoe cùng với mấy bà mặt hàng xóm, nước mắm nam ngư thượng hạng thằng nhỏ mua biếu. Bẳng đi thời gian, tác giả cao hứng quí thử nước mắm. Trời khu đất như mong sụp lúc anh biết bị bịp. Anh phát cuồng, nạp năng lượng học làm cho gì, bởi cấp làm cái gi mà mua chai nước khoáng mắm cho người mẹ cũng tránh việc thân. Vậy cơ mà cũng bày đặt đi dạy, viết sách, viết báo… Anh nề nỉ chị em đổi nước mắm khác ngon hơn. Bà gạt đi nước mắm này ngon, anh biết được những điều gì mà rộn lên. Bà vẫn thường xuyên dùng nước mắm bị tiêu diệt tiệt đó, vẫn tiếp tục khoe với mấy bà sản phẩm xóm, nhưng mà không bao giờ cho chúng ta nếm thử. Tiêu chuẩn quality nước mắm của bà không giống với đời thường… (Thằng ăn hại).

Đúng là đầy đủ câu chuyện, rất nhiều câu văn của Vũ cố Thành cứ ám tôi vì những gì cực kỳ thật, đơn giản mà sâu sắc. “Tóc tôi đã bạc quá nửa. Rồi mang lại ngày đề nghị ra đi. Ngần ngừ ở cảnh giới khác, hai người mẹ con có chạm chán nhau không? Nếu chạm chán nhau thì có phân biệt nhau không? Tôi chắc bà bầu tôi sẽ nhận thấy tôi, bà nhận thấy tôi bằng trái tim muôn kiếp của bạn mẹ. Còn tôi, tôi cũng nhận biết mẹ tôi, tôi nhận biết bà từ bản năng của thằng ăn uống hại” (Thằng nạp năng lượng hại). Thôi thì đó cũng là niềm an ủi, vì chưng có tín đồ mất bà mẹ nhưng có bà mẹ để nhớ, có những người không biết mặt mẹ từ lúc xin chào đời…

Thông điệp người sáng tác gửi gắm qua tập sách cũng rất chân thành là dành tặng cho chúng ta trẻ U30, U40… gì đó. Các bạn hẳn có rất nhiều cơ may còn mẹ. Hãy biết trân trọng thời hạn bên mẹ. Tôi biết (cũng như tôi ngày xưa), biện pháp biện minh dễ dàng nhất là bận bài toán và hứa hẹn lần…

Tác giả: Vũ ráng ThànhNhà xuất bản: NXB Hội đơn vị Văn
Công ty phân phát hành: Phương Nam
Số trang: 116Hình thức bìa: Bìa mềm
Ngày xuất bản: 08/2016Trọng lượng (gr):200


55.000₫

NHỮNG THẰNG GIÀ NHỚ MẸ

…Đầu năm 2011, chị em tôi mất. Một người bạn xúi (dại) tôi cầm bút viết lại. Mùa Vu Lan năm đó, tôi viết Những thằng già lưu giữ mẹ. Đó là bài xích tạp bút trước tiên trong đời tôi.

Tạp cây viết (personal essay), hay còn gọi là tùy bút, tản văn… ai mong mỏi hiểu theo nghĩa rộng tốt nghĩa hẹp gì đó mặc kệ, tôi gọi thể văn kia là… “câu chuyện bàn rượu” . Gồm chút men cay, câu chuyện sẽ tự trái tim này đi thẳng liền mạch tới trái tim kia. Tách bóc trà tốt ly cà phê làm con người ta tỉnh táo lắm, mẩu truyện lại yêu cầu đi vòng qua… dòng đầu. Ngôn từ bị đo lường và thống kê thì thực sự trên đường đi cũng rơi rụng không nhiều nhiều.

Mùa Vu Lan năm tiếp theo (2012), tôi viết bài bác tạp cây bút cuối cùng. Tôi nghĩ, viết tứ tung trên bàn rượu như vậy đủ rồi. Bạn bè lại xúi (dại), cố kỉnh thêm chút chút nhằm in sách. Thêm sáu mon nữa, tôi cũng viết chỉ được tía bài. Mức độ viết lăng nhăng cụ thể đã kiệt.

Xem thêm: Bột Béo Là Gì? Cách Sử Dụng Bột Kem Béo Thái Lan Bột Béo Là Gì

Đa số những bài trong tuyển tập này được viết giữa hai mùa Vu Lan đó. Có vài bài, đang rỉ tai này, thoải mái và tự nhiên lại xen chuyện bà mẹ vào trong 1 chút. Bạn đọc nào như ý còn mẹ, xin bỏ qua cho. Nỗi nhức còn mới quá! riêng rẽ với các bạn đã mất mẹ, xin lỗi, tôi… xả chấp.

*

Hồi xưa tôi gọi “chùa” nhiều lắm. Quyển tạp cây bút này ra đời, coi như trả hoàn thành cái nợ văn chương, không nhiều ra cũng trả được nợ gốc.

Cũng sát 3 năm tính từ lúc ngày tập tùy cây viết này ra đời, tôi không ngờ mình cũng viết lăng nhăng thêm được hơn chục bài.

Tất cả chỉ là các mảng ký ức rời rộc rạc về Mẹ, về
Sài Gòn, vị trí tôi hiện ra và phệ lên cùng với biết bao thăng trầm của đời người, và một chút ít về Đà Lạt, vị trí đang dung bí cho hầu như mảng ký ức đó xuất hiện bên bóc trà ly rượu.

Thôi, gom hết luôn luôn vào lần tái phiên bản này mang lại tiện. Nợ văn chương coi như trả sạch, cả vốn lẫn lời.

Tôi suy nghĩ thế, tuy nhiên nhà xuất bạn dạng nghĩ khác. Họ muốn bóc tách ra làm cho hai tập theo chủ đề: tập về sài gòn xưa vẫn xuất phiên bản sau, với tập về người mẹ để in liền mang đến kịp mùa Vu Lan sắp tới đến. Tôi đơ mình, lại thêm 1 mùa Vu Lan nữa…

Thời gian là thuốc tiên, góp tôi thân thiết hơn cùng với lẽ tử sanh, không chỉ có của người mẹ tôi, mà lại của bao gồm tôi nữa, tự nhiên như giọt rượu tung vào ly nước.

Tôi nhận được không ít mail trường đoản cú độc giả, phần nhiều là mail trường đoản cú mấy “thằng già” đồng cảnh ngộ. Hầu như mail này ngắn ngủi, chuệch choạc, không quăng quật dấu, mà sao mặn vượt chừng. Đừng tưởng trái tim già băng giá bán với đầy đủ ký ức nhạt nhòa xa xưa về mẹ. Lại sở hữu thư của một bà sinh sống nước ngoài: Tôi mong muốn mua quyển sách tặng kèm cho ck tôi. Ổng vừa mất mẹ. Tôi thấy mình được chia sẻ nhiều.

Ngày 30 mon 06 năm 2016Tác trả Vũ cầm cố Thành