"Mỗi bạn trên trái đất này ở đâu đó quanh ta đều phải sở hữu một ai đó âm thầm yêu yêu quý mình...có cơ hội ta vẫn nhận ra...đôi thời điểm chẳng khi nào biết đến tín đồ ấy, có khi nào bạn quan sát lại phía sau...có khi nào bạn hiểu được ai kia vừa đi ngang qua cuộc đời bạn"....như cách mà người ta đến. Đó là điều nó học tập được từ một người...và không hề ít người mà cho mãi cho hết cuộc đời này đã ko lúc nào quên được.

Bạn đang xem: Ngày hôm qua


*

“Mát quá…mềm quá…đã quá đi”. Nó chỉ biết nổđùng mấy tự vớ vẩn trong đầu khi chị Vy chẳng mang đến nó nói hết câu cố kỉnh lấy tay nóđặt lên đùi mình, môi thơm hé nở thú vui dịu dàng, có chút hồng dâng lên địa điểm cổchị.

-Xem chị chẳng biết được những gì à, ko phải
Mon vẫn mong mỏi sờ giỏi sao? chú ý mãi chả biết ngại luôn ý. Này nhớ…chị đến phép
Mon đấy, chưa hẳn tìm cớ mãi. Hì!

-Cái này…không ổn định lắm đâu…chị đangbiết mình làm những gì không đó.

-Chị say…được chưa?

-Say loại giề, rượu Rose pha cho chịnhẹ hều nhé.

-Hihi thế không thích thì tay đanglàm gì đấy.

Chị bỉu môi cười cợt khúc khích giương mắt đẹpnhìn lên chân mình, tay nó như đã mân mê, vuốt ve sầu làn da mềm thơm đuối của chị.

-Cái này…cái này quán tính thôi,ai kêu chị kéo tay em lên đây.

-Đồ luyên thuyên! Này…đừng đưa vờlinh tinh, thích mang lại mặt dày cả ra kìa.

-Hic em mắc độ lớn lắm.

-Điêu! Này nhớ…đền bù rồi nhớ. Cứgiả vờ không phù hợp đi, mai chị về cơ mất rồi, chả được đụng vào đâu nhớ.

-Về thì về, chị còn vô đây nhiều.Mấy khi lại được sờ soạn ca sĩ tiếp lo gì.

-Hứ! Đừng mơ ông ạ, không hề lầnsau đâu. Sờ vào lăng nhăng chị đấm cho.

-Sao lại đấm, bao gồm mất miếng thịtnào đâu.

-Eo! tự nhiên chân đàn bà nhà ngườita, ưng ý sờ là sờ à. Này ghi nhớ biết đâu lần sau vào chị sẽ có fan yêu, chả đượcở ngay gần nhau đâu ông ạ.

-Ơ sao lại sở hữu người yêu…hic vậythôi chị có tình nhân đi, em kiếm chị Quỳnh chi của em xin sờ…Ờ!

-Hứ! xem đấy! nhơm nhở chả ai bằng.Đồ phương diện dày!

-Hơ hơ…chị ơi…chị coi còn mõi chổnào không. Đưa em sờ luôn luôn cái…Coi coi…hình như ngồi hơi lâu chắc mõi mông nhỉ…đâumõi ko em xoa cho.

-Nào! Chị không nghịch nhé…đấm thiệt đấy…hihinào Mon…tránh xa chị ra hihi!

Nó cười hì hì kê mặt vào trêu chị thôi, làmsao dám sờ mông chị…nó biết giới hạn trêu chơi mà, chứ chị tất cả cho cứng cáp nó cũngdám sờ…à không…chắc chắn không dám, nó thề!

Ngồi thọ cũng mỏi mông thiệt, nệm ghế hơi cứng.Tuy nhiên da chân chị mát, mềm mại và thơm quá, vừa thủ thỉ vừa xoa bóp, nhâmnhi nước quên cả thời gian hình như bây giờ chân chị rất đẹp hơn do chiếc đầm ngắntrên người, nếu không phải chị Thủy điện thoại tư vấn cùng lúc dưới gian phòng tiếp khách đãngừng trò chuyện lũ hát chuẩn bị về, có khi nó chẳng thèm tránh tay ngoài chân cônàng ca sĩ trẻ. Nó dẫn chị xuống lầu khẽ liếc lên camera ngay lập tức quầy vẫy tay chào
Rose, tính tiền chấm dứt hai chị em vui vẻ bước khỏi quán, ni đi với chị Vy nó nhớtrả chi phí chứ đi 1 mình có khi nó liên tục “quên” như hay lệ. Không tráchnó xuất xắc “quên” trả tiền Rose được, ai kêu cô cô bé toàn đích thân trộn mấy mónngoài menu, cách làm lại theo cảm hứng…nhân viên làm cái gi biết nhập vô máy mónnào để tính tiền nó. Cho đến giờ nó không biết nên gọi quán của Rose là cửa hàng kiểugì, chưa phải bar, chẳng cần cà phê, càng không giống quán nước, club giỏi thểloại gì…phong bí quyết cứ nước ngoài lai chẳng xếp cụ thể vào đâu…rất lập dị hệt như côchủ.

Rời ngoài quán, chị Vy tản bộ chậm không còn mức cóthể như tận dụng tối đa khoản thời hạn riêng còn sót lại cùng nó. Chỉ nên đường ra xekhông vượt xa, cuối cùng vẫn nên lên xe cộ qua cửa hàng đón chị Thủy và đầy đủ người.

-Con đưa ra bảo mon đi quay thuộc nóchưa?

-À rồi chị.

“Ơ sao kêu bí mật mà?”

-Uhm rứa Mon cố gắng sắp xếp thờigian đi cùng nó nhé. Ông kia có tác dụng phiền nó kinh lắm, bảo ưa thích mỗi nó nhưng gồm lầnsuýt bị cưỡng bức luôn cả chị này, may mắn hôm ấy có đàn cái Vân đến làm ầm lênđón bầy chị, nghĩ đến sợ thật.

-Vậy hả? Biết nó nguy hiểm vậy thìtránh xa ra, sao nhằm tới nổi suýt bị có tác dụng chuyện bậy.

-Eo ôi ban sơ đàn hoàng lắm ý,nhiệt tình góp đỡ bầy chị, lịch sự, theo đuổi bé Chi ga-lăng cực. . Hôm ý đi quaycùng đề xuất ở thông thường khách sạn, liên hoan bọn chị tương đối quá chén nên mọi bạn phân cônganh ý đưa lũ chị về phòng, chả ngờ đâu chén crush không được lại âm mưu chén cảbạn crush.

-Hả crush là gì?

-Ơ hay, quê mùa thế? Crush là ngườimình phù hợp ý.

-À à…ai biết đâu.

-Hihi không sử dụng facebook thiệt nhỉ.

-Haha cũng có nhưng ít, hầu nhưkhông chơi. Vậy sao lần này đi cù chị ko đi tầm thường chị Chi? Hai người antoàn, vui hơn mà.

-Eo ôi chị bận hát. Với cả đi cùngnhau gồm mà Chi đảm bảo an toàn chị hihi, nó bảo chị nhưng mà đi cùng thành hai miếng ngấn mỡ treomiệng mèo.

-Ờ cũng đúng.

-Hihi mỗi chiếc Vân đi cùng sẽ antoàn, con ý đanh đá ghê lắm. đàn ông ý đồ vật xấu nó đấm cho bằng chết.

-Ayda khiếp à, vậy thôi mấy chị đừnggiới thiệu em cùng với chị Vân. Trong này có Thanh Nguyệt em khổ ngay sát chết, ra cơ gặpchị Vân vững chắc về còn bộ xương.

-Hihi bé ý đầu gấu lắm nhớ, tháng cẩnthận…cứ trêu chị mãi đi, chị bảo nó đấm Mon.

-Hơ hơ…nè nè làm những gì trêu, cưng chịquá trời. Haha mà lại sao ko kêu chị Vân đi chung.

-Được thế liệu có còn gì khác bằng. Dòng Vân nếurảnh đi cùng thì khoản 2-3 ngày phải trở lại HN đi làm ý Mon, nó chẳng đi đâuquá 3 ngày vì công ty nó chỉ mang đến nghỉ tiếp tục nhiều nhất 3 ngày tất cả có nghỉngay nhà nhật. Với cả lúc ấy cả lũ bận làm cho show cho doanh nghiệp Mon trên đây này. Chịhát sự kiện bên mon hẳn nửa tháng luôn luôn ý, Mon không biết à?

-Ờ ờ em chưa nghe nói.

-Eo! Vô tâm rứa nhờ!

-Haha không phải, tại thu xếp showhay làm việc bên ca sĩ các kiểu nói chung liên quan hát hò music em không quảnlý, chị không thấy toàn chị Loan thao tác làm việc với chị sao, em không rành mặt này.

-Eo ôi điêu mồm. Thế lũ cái Vân sẽlàm PG mặt Mon đấy, đúng trình độ chuyên môn còn gì?

-Hơ cái này rất có thể do ông Ben ổngsắp xếp. Thanh lịch tháng lận mà, chừng làm sao ổng giao câu hỏi em mới nắm được, còn giờchưa nghe ổng nói gì thì chắc bởi show hợp tác và ký kết mới ổng tự tay có tác dụng hoặc đã lênkế hoạch chưa thực thi cho em biết. Mà tất cả khi sang trọng tuần ban đầu triển khai ổngsẽ giao vấn đề cho em thôi.

-Hừ! Chỉ giỏi lý do, bảo về côngty sẽ chuyên chị mà lại chả vồ cập tẹo nào.

-Đâu có, có ân cần mà…không thấyvẫn bóp chân đến chị mõi cả tay à.

-Hihi thứ điêu, tháng sờ soạn thì có.Bỏ tay ra đi, không cho chạm vào…đồ vô tâm.

-Hơ hơ…

Nó bỉu môi rút bàn tay bị chị gạt ngoài chân đẹpcủa mình, nảy tiếng lái xe bởi một tay cũng mỏi chứ đùa.

-Thế mon sau Mon đã ra thành phố hà nội nhỉ?

-À dạ.

-Bao giờ mon ra?

-Em chưa biết, nhưng chắc hẳn ra chungông Ben, nghe chị nói hát sự kiện bên em làm cho thì chắc giám sát và đo lường được ngày cố kỉnh thểrồi. Tuần này em bận quay đoạn clip bên anh Nhàn, vì vậy ông Ben chưa giao việckhác mang lại em đó, vì sao chính đáng lũ hoàng, không tồn tại vô chổ chính giữa đâu.

-Hừ! Vẫn vô tâm, chả yêu đàn chị tẹonào.

-Haizz gạt tay fan ta ra, khôngcho chạm nửa ai dám yêu.

-Hứ! Đấm đến giờ, suốt ngày chỉ thếlà giỏi. Nào…bỏ tay ra không sờ nửa…tí về bầy chị có bất ngờ cho Mon, đi mà lại sờthứ khác. Hihi tất cả khi tí về chả ngó ngàng mang đến chị luôn luôn nhỉ?

-Ấy! Lời vậy cũng thổ lộ sao, làmgì bao gồm thứ gì em ham mê sờ rộng chân đẹp mắt chị mít ướt, ko bao giờ.

-Hihi vật dụng điêu mồm…nào…bỏ tay rahihi ko nghịch nửa, rách nát tất của chị…

Vừa lái xe vừa chọc ghẹo người đẹp còn gìthích bằng, may nhưng mà đường khuya vắng new dám nghịch, gặp đường đông kiên cố chị cócho sờ chổ khác cuốn hút hơn cũng không sờ được. Qua tới tiệm bar sẽ thấy chị Thủyvà chị Yến ngồi chờ bên cạnh quán cà phê, nó win xe mẫu kịt trước mặt nhì ngườiđẹp bóp còi ting ting. Vừa lên xe pháo chị Thủy đã bóp đem cổ nó trừng mắt.

-Lén phén con nhỏ nào nguyên đêm bắttui chờ mòn mỏ hả hả?

-Đây! bé mít ướt bên cạnh nè.

Nó cười cợt cười chỉ tay qua bên cạnh, chị Vy giơnắm tay đấm lên vai nó.

-Hừ! Bảo ai bé này bé nọ mít ướtđấy, thích chết không?

-Hơ hơ…

-Con kia! mi sơ múi trai taonguyên tối nghen mậy, gửi tiền mướn trai đây!

-Eo! Em thèm vào nhưng mà sơ múi. Chưađòi chi phí trai của chị ý sờ…

-Khụ khụ…è hèm…thôi đi thôi, đừngcó bóp cổ em nửa.

-Hihi…

-Hứ…chạy qua đón bé Mimi nhanh,nó cào mặt cưng liền cho coi. Chờ lâu mong mỏi chết hà.

Đón được Mimi ngừng nó tảo xe trở về căn cứ.Vào tới sân đã thấy đèn đuốc, loa nhạc, món ăn bày đầy ở kề bên hồ bơi, thậm chíông Vũ đo đắn xách đâu về cái máy chiếu đang bào chữa nhau um sùm với mấy cô gáiđòi mở đoạn clip gái xinh tuyệt trai 6 múi. đội nó vừa vô mang đến sân đã trở nên mấy kẻ ác ởnhà tập kích quăng sạch xuống hồ, chị Vy đặc biệt được hai ông Kiên Tiến vác nhảyxuống nước mặc thây trên bạn vẫn sẽ mặc trang bị diễn. Tất cả mỗi mình nó thoát vị đangmang mang lại 4-5 túi xách tay trên người, tay còn cầm smartphone của chị Thủy, chị Vy,bởi ta nói ga-lăng cũng hữu dụng ích. Nói chung không nhất thiết phải xô, từ bỏ nó bay xuốngnước nhằm đỡ chị Vy lên đi gắng đồ, mặc vật diễn tuy chú ý chị sexy nóng bỏng thật đó,nhưng đợi chị mặc đồ gia dụng bơi hấp dẫn hơn. Đáng tiếc nuối mộng tưởng không thành hiện thực,mấy cô con gái chỉ mặc quần ngắn, áo thun nhỏ hở bụng hoặc áo dây kiểu con gái ởnhà bình thường. Cả chị Quỳnh bỏ ra của nó cũng chỉ mặc jean đen, áo phông thun trắngkhông tay, hở bụng làm cho nó bi hùng héo queo. Đưa chị Vy vô cố đồ xong, chị Quỳnh
Chi khiêu vũ tưng tưng lại cạnh nó bao bọc lấy tay kéo nó vào phòng khách.

-Cái nào đấy chị? từ từ…muốn vôphòng với em thì nói, tuy em tốt mắc cỡ tuy thế nếu chị chi thì từ bỏ em đi được.

-Hihi cứ luyên thuyên mãi, vào chịcho mon xem đặc điểm này này.

-Xem cái gì? giờ này xem chị mặcbikini thì xem, mấy cái khác không ham mê nha.

-Hứ! Chị đấm cho giờ, cả ngày chỉnghĩ như vậy à?

-Hơ hơ!

Mặc nó trêu chọc chị vẫn vừa lườm vừa lôi bằngđược nó vô phòng khách, tưởng chỉ phòng tiếp khách thôi cô chị em lôi nó vô thẳngphòng mình. Nó gấp ôm tay đậy lấy ngực trong khi thấy chị đóng cửa, bên trong wc tiếngđộng thay áo xống của chị Vy nó nghe cụ thể lắm.

-Nè nè…lôi em vô đây có tác dụng gì. Tínhlàm gì…em cảnh cáo chị, em thà thất thân chứ không bao giờ chịu thất tiết. Đừngcó làm hành động đó…muốn gì em từ bỏ cởi.

-Đồ điên! Đồ không biết xấu hổ. Cứtrêu người ta…

Chị xụ mặt dễ thương, nó tủm tỉm mỉm cười lénnhìn rồi nghiêm mặt thở dài ngồi phịch xuống giường giơ tay ra.

-Thôi được rồi! Cũng lôi được emvô phòng, không cần làm khía cạnh xụ đáng yêu đó nửa, em quyết tử tấm thân trungtrinh này cũng được…đây…muốn làm cái gi em có tác dụng đi. Haizz

-Hihi tức thiệt ý, chị đấm tháng chếttttttt!

Cô phụ nữ ngượng thừa hóa rồ giơ cầm cố tay lao vàođịnh đấm nó thật, tất nhiên nó mỉm cười ha hả nhảy tránh, chị vừa cười cợt vừa rượtnó mấy vòng trong phòng, cửa ngõ wc mở ra, chị Vy vừa mở ra nó ngay tắp lự nháy mắt cườitrong khi tay vẫn đỡ nhì cánh tay nhỏ dại xinh của chị ý Chi.

-À chị Vy dứt rồi hả, vô đây luôntụi mình “chuy-sâm”.

-Ơ tháng nói gì cơ?

-Ấy…chị bình tĩnh…em không…uidaaaá…

-Cho bị tiêu diệt này…

-Three some này…nham nhở này…

-Á…đau quá…chị ơi tha em…em giỡn…

-Trêu này…thích nói linh tinh này…

-Ấy…chị Chi…đừng bao gồm nhéo chổ đó…Á…

Hai chị đẹp mắt mãnh liệt quá, nó cơ rần cả người,đầu bù tóc rối, áo xống suýt tí rách te tua. Chị chi lườm nó như muốn lườm chếtnó thì thôi, còn bà cô Vy đá đá lên mông nó, “chuy-sâm” công nhận mệt thiệt, nóthở phì phò nhìn hai chị đẹp khoe dáng vẻ đứng lân cận cũng sẽ thở phập phồngchổ nên phập phồng, sẽ mệt còn suýt trào ngày tiết mũi, còn ai khổ bằng nó không.

-Chẳng đứng đắn tí nào…chịu thật ý!

-Không ao ước chết thì im mồm vàonhé Mon…

-Hơ hơ! Phù phù…mệt chết em rồi…

-Hứ!

Chị đưa ra giơ mẫu chân trằn trắng hồng dẫmlên mông nó thêm một chiếc mới xoay người đi lại mở tủ đem gì đó, tính ngó lênnhìn nhưng lại cặp chân è miên man của chị ấy Vy vẫn quyến rũ nó hơn. Chị Quỳnh Chilên tiếng.

-Cho tháng này này…

Cô nàng trở về cười tươi ôm theo một ốnghình trụ tròn nhiều năm khoản ngay sát một mét màu xanh da trời đen bóng loáng, đầu nó lưu giữ ra gìđó quan sát liền sáng sủa rỡ con mắt, điều này nó biết.

-Biết gì ko nào?

-Ấy…

Nó nhảy dậy lao đến sờ sờ, vuốt vuốt lớp dalán mịn như da chị Vy, cảm giác trơn trơn, dính dính thơm mùi da mới khiến nósuýt bao phủ lấy cạ cạ đầu mình vào.

-Ái chà…mềm quá, mịn quá…phê quá…

-Hihi mang đến Mon đấy.

-Ở đâu ra mà mang đến em vậy…cho em thiệthả?

-Uhm! Chị vừa sở hữu đấy, thíchkhông?

Nó khẽ quay lại nhìn cô người vợ sau lưng, chị Vymỉm cười gật đầu, chú ý lại gương mặt dễ thương của chị Quỳnh đưa ra cũng vơi dàngnhìn nó bằng ánh mắt biết cười…

-Chị ơi…em yêu chị…chị Vy em yêuchị luôn…haha thừa đã…đâu lại phía trên em hun mỗi người chục cái. Cấp tốc nhanh, khôngphải ngại!

-Hihi này này…tránh xa chị ra nhớ.

-Hứ…Mon…không đùa, chị chả thèmhôn…hihi nhìn sợ thế…không chơi mà!

Nó cười ha hả giang tay nhảy cho ra vẻ ôm haicô nàng, thực chất nó đâu dám, trung bình này ôm bộ quần áo câu cá mới vẫn thích hợp hơn. Nó sờsoạn, vuốt ve sầu dọc thân ko kể hộp vật dụng câu làm dùng da còn nham nhở hơn sờ chân chị
Vy, nó ngồi phịch xuống luân chuyển hộp vật dụng câu vòng vòng coi xét, hít hà như trẻ conđược đồ nghịch mới.

-Chị Vy để đèn sáng thêm chị, sờ chị đẹpđèn này đủ rồi, còn sờ chiếc này cần sáng choang mới phê.

-Hứ!

-Hihi tháng đấy, chẳng đứng đắn tínào. Mon mở ra xem đi.

Chị Vy hứ một giờ đồng hồ đá hậu môn nó một cái xoay đimở thêm đèn còn chị chi ngồi xổm xuống nghiêng đầu quan sát nó cười cợt khúc khích. Nólàm phương diện nịnh vuốt má chị mấy chiếc rồi hạ tay vuốt ve bộ đồ quần áo câu tìm khóa. Đồ mớicó khác, giờ đồng hồ dây kéo nghe cũng vui mắt tay lẫn tai. Nó không đam mê và cũngkhông rành đồ gia dụng câu cá, nhưng mà khi nắm loại cần greed color đen lên cảm xúc rất đã,rất chắn chắn tay. Nó không còn mò mẫn cần đến đồ vật câu, dây câu quên cả thời gian, bao nhiêuhí hửng lộ không còn ra mặt, mang tiếng câu ké đồ gia dụng mấy phụ vương nội cơ bao bấy lâu giờ đãcó cỗ câu riêng nhằm dằn phương diện mấy ổng. Nhị chị đẹp đẽ cười ngồi kề bên cũng tòmò sờ sờ lên bộ đồ quần áo câu.

-Cái này…mua nhiêu chị? cố gắng đã tayquá!

-Hì chả từng nào đâu. Tháng thíchkhông?

-Còn đề nghị nói, vượt thích. Nhưngsao tự nhiên và thoải mái mua đồ dùng câu cho em?

Chị Quỳnh chi xoay xoay thứ câu cười cợt tươi.

-Không bắt buộc Mon cùng với hội anh Vũ suốtngày bảo say mê câu cá sao…với lại ngày hôm trước có tín đồ bảo đại bại cược không còn tiền muacần câu đấy.

-Haha loại đó em nói đùa mà.

-Nhưng bầy chị vẫn muốn tặng ngay Mon,thích nhé…sau này tha hồ vui nhé.

-Nảy chị nói có bất thần cho em làcái này hả?

Nó cù qua hỏi chị Vy, cô thanh nữ bỉu môi gật đầu.

-Con này bảo muốn mua phải câu cho
Mon, chị chỉ góp không nhiều tiền thôi ý, hừ…xem như cảm ơn Mon gửi chị đi làm việc đấy.

-Haha quá đã, ko uổng công em cưngchiều chị…ai nốp du!

-Hừ! Chả thèm nhé, đi nhưng mà yêu thầntượng của mon ý, đòi mua bởi được, chị ko góp tiền nó vẫn mua.

Nó nhảy cười quay qua chú ý chị chi giương đôimắt dễ thương không thèm thân mật lời chị Vy nói, nó cốc đầu chị một cái.

-Chị đó mua đưa ra tốn. Em chỉ thíchđi cùng với mấy ổng cho vui thôi, chưa đến nổi đam mê. Mua mắc không?

-Hì! Chẳng mắc đâu, thiệt ý.

-Em cố thấy giống các loại ông Kiênsài lắm.

-Hihi thì chính xác là anh Kiên chọn hộchị mà.

-Cái này…

Cô thanh nữ cười rúc rích vui vẻ, nó nheo mắtnhìn chị chằm chằm, lại liếc xuống cần câu trên tay.

-Ông Kiên lựa…cái này…chắc chắn mắcrồi.

-Thế nào? mon không ham mê à…thế chịmang cho những người khác nhé.

-Ấy…em đam mê em thích, vô tay emlà của em. Đừng hòng đem cho những người khác, bao gồm cả chị luôn.

-Eo! Tham lam!

Nó vội vàng vàng ôm lấy hộp đồ vật câu ôm luôn cánhtay chị bỏ ra vừa định cầm bộ đồ câu cá đem cho tất cả những người khác xoa xoa có tác dụng mặt nịnh,chị ly đầu nó cười cợt hì hì.

-Quà fan ta bộ quà tặng kèm theo lại cứ hỏi giá.Không buộc phải Mon bảo bao nhiêu tiền chẳng download được nụ cười à…Hì hì với cả Monhay nói bầy chị say đắm là được, ngược lại lũ chị có muốn Mon ưa thích là được.Vy nhờ?

-Uhm! không nghĩ nhiều nhé, lũ chỉchả đon đả bao chi phí đâu, miễn tất cả cùng vui.

-Rồi thì vui. Chậc! chũm sướng taythiệt. Vậy là ni chị không đi bình thường tụi em trong nhà đi mua buộc phải câu hả?

-Uhm! đưa ra nó định tự mua nhưng chẳngbiết vị trí lại chả biết nên chọn mua loại nào. Phụ nữ biết gì về câu cá…

-Hihi đề xuất chị dựa vào anh Kiên đi cùngchọn hộ, sẵn đi chợ sở hữu đồ về nấu món thành phố hà nội đãi mọi tín đồ ý.

-Haha rồi đọc rồi, vượt đã…đậuxanh mấy ổng buổi tối ngay đi dạo khịa em câu cá ké, để ra dằn khía cạnh mấy ổng, khoecho thèm chơi.

-Hihi!

Rầm!

-Khỏi khoe mày, tau biết thọ rồi!

-Há há nghe thằng Kiên nói chú Monđược gái cài cho con hàng xịn hả mậy.

Cửa phòng ông Vũ cõng ông Tiến sút tung cửaphòng, ông Vũ nỗ lực ly rượu còn ông Tiến lêu nghêu tay cố rượu tay cố kỉnh súng bắnnước cười cợt ha hả. Nó vừa bực mình vừa buồn cười cợt liếc nhị ông anh mắc dịch, dámphá không gian nó đã “chuy-sâm” với nhị chị đẹp.

-Đâu gửi tau coi coi.

Ông Vũ hất ông Tiến xuống vận tải cầm nên câulên coi, ông Tiến xịt xịt nhẹ nước lên nhị chị đẹp rồi xịt mắt xem qua cần câumặc kệ nhị chị rất đẹp đấm đá.

-Ái chà chà…hàng xịn mày Tiến.

-Đù đù…đồ giỏi nha ku, anh Kiên màylựa sản phẩm quá chuẩn. Đéo thua cỗ câu anh Kiên mày luôn luôn đó.

-Đúng rồi đây đây anh chỉ ngươi coi,cần carbon, lưỡi titan, đây đây chổ này bằng da, thấy chỏm này không, gỗ xịnnguyên khối nha mậy. Nguyên cuộn dây câu hơn củ đó ku.

-Đù mạ…anh Kiên ngươi cũng biết bàotới xương con Chi à…há há ra kiếm gì hiếu kính anh Kiên mi đi ku.

Nó chột dạ đá ông Tiến một cái kéo ông Vũ chụmđầu lại hỏi.

-Cái này…nguyên bộ câu này mắckhông anh?

Ông Vũ thản nhiên tủm tỉm mỉm cười cười.

-Có nhiêu đâu, bắt buộc câu thương hiệu nàytrên bên dưới chục củ, đồ vật câu khoản 3 tới 5 củ, thêm bộ dây, bộ lưỡi với cỗ phao mồiđồ…ờ sắp bằng bộ thằng Kiên đang sài rồi á.

-Bộ ông Kiên nhiêu?

-Của nó xẻ khoe mua 22 củ, ôi dàonhiêu đâu của mày bởi tụi tau thôi há há.

-Cái này…

Nó hít một khá khí lạnh, kia giờ nó vẫn nghĩ cầucâu chắc hẳn tầm xấp xỉ 500k là quá lắm rồi, còn đây…hai bà cô này dám mua bộ cầncâu hơn chục triệu.

-Anh Vũ anh Tiến! gồm im ngaykhông? đam mê nói không?

-Haha nhị đứa bị thằng Kiên nó thuốcrồi há há!

-Mon!

Tiếng chị đưa ra lí nhí sau lưng, nó nuốt ực mộtcái khó khăn quay lại, cũng định ly đầu chị vì cái tội tiêu phí thì ánh mắtlong lanh, mẫu môi mím mím, má hồng domain authority trắng mi dài của chị đáng yêu vô cùnglàm này lại xiu lòng thở dài thả tay ra nhéo vơi mũi chị.

-Chị đó! Thiệt tình…mua 500 ngànquá lắm một triệu đầy đủ rồi.

-Hì!

-Còn chị nữa! lần khần cản gì hết.Đi hát được nhiêu chi phí đâu.

-Hihi! Chả bao nhiêu, không bằngcái túi chị dùng hôm nay. Pleee.

-Mon!

Chị đưa ra lại làm cho mặt đáng yêu và dễ thương lắc rung lắc đầu, nóchỉ đành mỉm cười xoa tóc chị, trong bụng âm thầm nghiến răng trèo sái chửi mườitám đời phụ vương già Kiên phá của.

-Không tất cả lần sau nghe chưa.

-Uhm hihi!

-Thiệt tình, dám mua phải câu mườimấy triệu. Haizz thay bởi mua bắt buộc câu chị mang nhiêu tiền kia mua bikini về nhị chịthay phiên nhau mặc hằng ngày em nhìn thì…ta nói nó đã…

Hai bà cô tròn xoe đỏ mặt, nhì ông anh trợntrừng hít hà giơ ngón dòng lên gật gật đầu, khía cạnh nó đắc chí nhếch lên trời…

-Á đù! Nói tuyệt lắm người anh em!

-Đúng đúng! hằng ngày một bộ…chậcchậc em chi mà khoác màu black ta nói…phê đề nghị biết.

-Chứ sao! mỗi cá nhân chục bộ, emthích chị bỏ ra mặc red color hơn, còn chị Vy màu xanh da trời da trờ…ấy ấy…

Bốp!

-Mon! Đồ nham nhở!

-Chị đấm chết Mon…đồ khinh ghét dâmđãng này…

-Ấy chị ơi…em giỡn em giỡn…uidaaa!

-Đm…con bánh lục bình tau chọc mi đâu!

-Vy sao em tiến công anh! Đm…thằng kiaăn ốc bắt tau đổ vỏ mậy! Uidaaaa.

-Hứ!

-Ái dà...tau bao gồm nói gì đâu!

-Hihi tháng đứng lại ngay…tức quá…đồnham nhở này!

Nó ôm nhỏ mắt bị chị Chi bất thần đấm một cú nổđom đóm thoa mũi đang ra máu à không chảy nước mũi co giò chạy như bay rangoài, nhì ông anh cũng la thảm ôm đầu cong hậu môn chạy theo. Sau lưng hai chị đẹpngười thay súng người ôm hộp vật dụng câu rượt theo.

“Thôi chết mợ rồi! Chọc khá căng, ni tới chị
Chi vơi dàng dễ thương mà cũng đấm nó thiếu chút lọt nhỏ mắt ra ngoài.”

Cả ba…à ngoài thêm ông Kiên ngơ ngácchưa biết vụ gì đã biết thành hai chị đẹp đo đắn nói sao làm nguyên đám phụ nữ giậndữ hò la rượt tụi nó chạy ngay sát chết. Tiếng cười cợt tiếng la hét trộn lẫn tiếng nhạcầm vang căn villa. Cũng không có gì để nhớ thêm, bởi ăn uống chơi quên lối về vàtoàn uống cùng uống mang đến nổi đứa nào cũng say sấp mặt. Hôm nay nó khá vui, bởi vì tiễn nhị chị rất đẹp về hà nội nó phá lệ uống thả cửacho đến lúc nó và toàn bộ mọi tín đồ đều nằm lăn ra khu đất kẻ ói tín đồ nôn rồi ngủcong đít quên trời quên đất.

Sáng!

Nhạc chuông báo thức dịu vang, nó mở đôi mắt ra vớitay tắt tiếng năng lượng điện thoại. Đầu có một chút ngơ ngác như ai gõ trống bên trong, cổhọng thô rát, bạn mõi như đeo ngàn cân. Nó cần sử dụng tay trái vỗ to gan đầu giúpmình nhanh tỉnh táo. Bắt buộc mất một dịp lâu cánh tay phải nó bắt đầu cảm dìm đượccòn dính liền cơ thể. Xúc cảm mềm mại nóng nóng truyền vào cánh tay, bàn tay vàcả ngực mình…nó cúi đầu nhìn xuống bên cạnh mình, gương mặt cô gái hiện ra đằngsau số đông sợi tóc phủ bí mật mặt…khiến nó suýt kết thúc tim toát những giọt mồ hôi trán ngắc ngứ cảbuổi tất yêu khép miệng lại. Tín đồ đang bao phủ lấy nó ngủ say sưa là tín đồ nó chẳngbao giờ dám nghĩ đến, càng không tưởng tượng hơn khi tay nó đang bao phủ lấy tấmlưng nai lưng nhẵn nhụi và bầu ngực cô ấy chẳng bao gồm mảnh vải nào phòng lấy sự mượt mạiấm nồng dán chặt vào fan nó. Nếu chưa phải miệng nó đau rát khóe môi nó đãnghĩ mình đã mơ.

“Chết tui rồi! Hậu quả cực kỳ nghiêm trọng cmnr”.

Nó thở lâu năm tự sử dụng tay trái tát rất mạnh tay vào mặtmình, cô ấy bên cạnh đó chưa thức giấc lại…khẽ rút nhẹ tay mình khỏi fan cô nàng, nóngẩn đầu dậy thở phào vơi nhõm…vì cô ấy vẫn không tỉnh với vì sát bên cô nàngcòn một dáng vẻ người quyến rũ khác vẫn ngủ say sưa, phía cạnh giường phía trái nócòn một cô con gái khác thở hầu hết nửa trên chóng nửa trên ghế sô-pha được kéo gần cạnh cạnhgiường.

“Haizz lẽ ra sô pha bắt buộc là của bản thân mình chứ”

Nó lắc đầu cười khổ xoa xoa rước khóe môi đaurát vực dậy leo khỏi nệm như kẻ thủ ác sợ hãi nạn nhân bắt gặp. Dìu dịu nhặtchiếc áo nhỏ dại dưới sàn bịt đi bầu ngực căng phập phồng theo nhịp thở của cô ấy nànglại, thật không đủ dũng khí kéo loại mền đang bịt đi nửa khung hình từ eo trở xuốngcủa cô nàng, cũng chẳng dám kéo mền ngoài hai khung người mềm mại cùng nằm chungphòng ra để chắc chắn là rằng tối qua đang không xảy ra chuyện gì thừa sức tưởng tượng.Nó thở hắt ra rón rén bước khỏi phòng, mém đạp nên chân một cô đàn bà khác. Mặcdù đầu hơi hoảng loạn nhưng nó vẫn phì cười cợt nhẹ khi nhìn thấy khá nhiều cơ thể nằmngủ say sưa mọi phòng khách. Dường như đêm qua mọi bạn chỉ một số trong những ít vô đượcphòng, phần sót lại chỉ lếch tới phòng khách là rụng nụ. Bởi một giải pháp phi thườngnào đó, nó nằm trong số ít fan lọt cho tới trong phòng gần phòng khách nhất. Chắclà không xẩy ra chuyện hoang con đường gì đâu, tới ông Vũ ông Tiến với Mimi nhậukinh bự nhất lếch tới phòng tiếp khách là gục thì nó làm gì còn mức độ để…mà thôi thậtkhông dám nghĩ đến. Lần chần ông Kiên ngủ phòng nào, nó quan sát quanh kiểm đếm sốngười, trừ bố cô cô bé trong phòng, vợ ck ông Kiên thì đầy đủ mặt hết, không có bất kì ai rớtlại quanh đó sân. Nó chỉ man mán nhớ được trước khi cảm thấy sụp mối cung cấp nó cùng với mấyông anh đã rứa lùa mấy cô bé vào nhà, nói đúng hơn hết nhóm ráng rất là dìunhau lăn lê trườn lếch cho được vô tới không nhiều nhất phòng khách để ngủ. Nó chỉ lưu giữ đếnđó, còn khúc sau hoàn toàn không thể lưu giữ ra, đi còn không nổi nói gì chuyệnkhác.

“Phù! Lần sau không nên uống những nửa, saychẳng giỏi xíu nào, cảm hứng thật gớm khủng”.

Nó thởdài bước nhẹ né qua vài khung người xinh đẹp đi trực tiếp ra sân khiêu vũ ùm xuống hồ. Nướcmát giá buốt xua đi những mệt mõi vào người, men rượu say mèm sót lại trong ngườicũng tan vươn lên là vào làn nước. Nó quẫy dũng mạnh vài dòng rồi cứ vậy mà nằm trôi nổi bồngbềnh úp khía cạnh vào nước hồ nước bơi, đầu bỗng dưng có quan tâm đến giá như cứ vầy mà xong thởluôn thì hay. Nhưng làm thế nào nó chịu nổi sự kinh khủng khiếp khó chịu đựng của câu hỏi ngừngthở dưới nước, miệng vẫn đau, mắt vẫn cay và khung hình nó vẫn mong ước khôngkhí…nó đành ngẩn đầu dậy bơi lội vào bờ nằm thiết bị ra thành hồ. Chớ thây nắng sớm chiếuvào mặt, mặc kệ nửa người còn bên dưới nước, nó giang tay ra nhắm mắt nằm kia cốnghĩ về đêm qua…hay là nuốm quên đi phần đa gì vừa xảy ra…bực mình quá đi!

……….

Chẳng biết nó nằm đó bao lâu, chợt có bóngmát từ dáng người con gái phủ lên khía cạnh nó che đi ánh nắng, khói trắng bao đem tầmmắt…bàn tay cô đàn bà cầm điếu thuốc vừa châm đưa vào bờ môi thô ráp còn đau nhóicủa nó, rồi một cái nhéo nhẹ đặt lên má nó, nụ cười hé mở như lời thì thầm mangtheo mùi hương ngọt ngào bên tai.

-Chào buổi sáng! Mon!

Nó mỉm cười chuyển tay xoa lấy mái tóc mềm, vuốtve gương mặt có làn da mềm mịn và mượt mà trắng hồng.

-Chào buổi sáng chị nha!

-Hì! tháng vẫn thức sớm hơn chị. Tạisao vậy?

-Ừ! quen thuộc rồi! vì chưng báo thức đó.

-Không mà! chưa phải điện thoại…làlý bởi vì khác.

Chị mỉm cười cợt vén tóc mái nó sang một mặt nhìnnó bằng ánh mắt dịu dàng nhưng lại tinh nghịch. Nó mỉm cười.

-Hì! Em say mê nhìn cô bé bên cạnhmình ngủ. Tại sao này chịu chưa?

-Uhm! Hihi…

Chị Quỳnh Chi êm ả dịu dàng gật đầu, tay vẫn vuốtve khía cạnh nó rồi đưa dần xuống va lên môi, chị bóp dịu mỏ nó mỉm mỉm cười rồi ánhmắt lại trở yêu cầu vẻ lườm dễ thương và đáng yêu hằng ngày.

Xem thêm: Những đồ dùng khi đi sinh - chuẩn bị đồ đi sanh cần những gì

-Mon hút dứt điếu thuốc rồi vào mặcquần áo đưa đàn chị ra sân bay nhé.

-Haha ừ!

-Chị vào sẵn sàng trước đây.

-Ừ chị đi đi! Em vô liền.

-Nhanh đấy kẻo muộn giờ bay ý!

Nó thở lâu năm đung đưa chân dưới nước nhâm nhithuốc lá, bà cô Chi hy vọng độc bị tiêu diệt nó xuất xắc sao tự nhiên và thoải mái nay sáng sớm tài lanh đốtthuốc bắt nó hút xin chào buổi sáng. Hút thuốc thì ít, than ngắn thở dài thì nhiều,sau này cực tốt không bia rượu cho tới bến gì sấc, chần chờ bến người ta sao chứriêng nó vẫn chưa tới bến làm nên hậu trái nghiêm trọng, dẹp không thèm nghĩ về nửa,binh cho tướng chống nước lên đắp bờ sau. Chỉ nên ngủ với đàn bà ở trần thôi mà,sỉn muốn chết mức độ đâu làm cho chuyện xấu, nó vô tội…hoàn toàn vô tội.

“Đùng…ào…”

Nó khiêu vũ phốc xuống hồ nước quẫy thêm vài ba vòng giãngân cốt rồi dò vô phòng rón rén rước quần áo đồ đạc chạy qua phòng không giống tắm, tầmnày tạo tiếng hễ ngay phòng kia không ổn chút nào. Khổ vượt đi, biết là sỉnkhông bao gồm sức làm điều xấu nhưng 1% năng lực vẫn thấy bất an. Vệ sinh rửa vệ sinhcá nhân xống áo chỉnh chu dứt nó vào phòng nhì chị đẹp rinh tư trang hành lý đồ đạc raxe. Mọi fan đều ngủ say sưa không tốt biết gì, cho tới chị Thủy thông thường nó thứclục đục đã thức nói vài ba câu thì ni bà cô cong mỏ ngủ trù trừ gì vì đêm quachị nhậu tới mềm người, ko thèm thực hiện mẹo tốt thủ thuật nào nhằm tỉnh rượunhư ngày thường xuyên đi làm. Hai chị đẹp nhất mặc quần jean áo thun 1-1 giản, mặt tuy cònvươn dư ba bia rượu tối qua cơ mà vẫn xinh tươi nhẹ nhàng rời khỏi xe. Hai cô nàngchỉ về HN, tiếp đây sẽ đi ra bước vào thường xuyên, chưa kể quan hệ với nhómnó thời hạn này đã không giống trước đây nên chẳng ai đặc trưng tiểu máu có fan nàyngười nọ tiễn đưa các kiểu, dễ dàng giống như đồng bọn tới công ty chơi, chơi đã tựvề. Tất cả lời chia tuỳ thuộc gì thì đêm hôm trước nhậu banh xác nguyên đám với nhau là đủ.Thiệt ra ý muốn trách mấy giới trẻ không dậy chuyển chị đẹp mắt ra sân bay cho vuicũng không trách nổi, tới trang bị dữ như ông Vũ, Mimi, chị Thủy còn gãy cánh nói gìngười khác, chị đưa ra chi Vy coi thức nổi đi về chứ bên trong còn yếu ớt lắm. Nhìnhai cô bé mặt ngoại trừ tươi xinh tuy vậy vừa lên xe sẽ ôm nhau héo queo như lá chuốikhô nó phì cười cợt nhéo mỏ hai cô nàng, môi chị nào thì cũng chảy dài đáng yêu gần chết.

-Haha gì héo queo vậy nhị cônương, mấy giờ bay đó?

-9h45 ý Mon, muộn độc nhất 9h xuất hiện ởsân cất cánh cân lại tư trang thôi Mon. Lũ chị kiểm tra in rùi.

-Ủa kiểm tra in tự xa được hả, giờ emmới biết?

-Uhm kết thúc cả rùi Mon.

Nó gật gù phì cười cợt giơ tay kéo con mắt đẹp nhất nhắmtịt của chị Vy lên, cô nàng chẳng còn sức nhưng lườm nó để mặt nó nghịch nhì mi mắtmình.

-Nào! ko trêu chị nữa!

-Haha gì mà lại xụ dữ ko biết. Mở mắtra coi coi bữa sáng uống gì mang đến tỉnh nè. Xui xị vọc lên thứ bay người ta thả giữađường không tuyệt quá.

-Eo ôi! Chả ăn đâu, giờ ăn vào lạinôn mất.

Chị Quỳnh chi vuốt tóc chị Vy hé môi cắn nhẹngón tay nó vẫn tính tìm mẫm nghịch mắt mình.

-Nào không nghịch chị nhớ. Chị chẳngăn nổi luôn luôn Mon này, vẫn say trong tín đồ ý.

Nó mỉm mỉm cười bóp bóp chiếc môi dễ thương và đáng yêu của chịngó sang đồng hồ đeo tay ngẫm nghĩ một chút ít lại lên tiếng.

-Cho vừa dòng tội uống rượu pha cònbày để Mon ơi rượu ngọt nhỉ, rượu ngon cực. Haha thôi giờ đồng hồ còn sớm, ghẹ cà phêxíu em giải rượu mang đến hai chị. Phong cách này lên sản phẩm công nghệ bay tín đồ ta đấm đá xuống giữa đườngchắc em trường đoản cú vận quá.

-Hihi lại luyên thuyên rồi đấy. Thếđịnh giải rượu mẫu mã gì nào?

-Đưa mỏ lại phía trên em hun mấy mẫu húthết mùi hương rượu kết thúc liền.

-Hihi đấm đến giờ, ham mê trêukhông…

-Haha ngồi ngoan nha, giờ mình ghécà phê đùa xíu.

-Uhm!

Cho xe chầm chậm lên đường, nó mở điện thoạigọi về nhà.

-Alo tui nghe cậu Mon.

-Chú tía đưa bé Xíu đến lớp chưachú?

-Tính đi nè cậu Mon, Xíu nó đangthay đồ ngóng má nó mần cơm hộp đem theo ăn trưa.

-À dạ vậy chú nói thím tía binh gấpdùm con mấy bát canh giải rượu nha chú. Tụi bé mở mắt hết lên đi làm rồihehe.

-Trời đất, hà hà hồi về tối tiếpkhách hả cậu Mon. Rồi để tui nói bả, mấy tín đồ đó cậu?

-3 phần nha chú, giờ bé ghé quáncà phê gần trường bé bỏng Xíu hóng nha.

-Rồi rồi, chút tui mang ra liền.

-Dạ! Ra làm cho ly cà phê chơi luônchú.

-Hà hà ok ok!

-Ấy chà…nay biết ok luôn.

-Hà hà!

Nó mỉm cười vui vẻ cúp máy đến xe đi qua quán càphê cóc gần trường học bé nhỏ Xíu. Tiệm này nó cùng với chú tuyệt chị thường lép uống càphê sáng, lướt web mấy ngã tiện con đường đưa nhỏ nhắn Xíu đi học. Quán nằm ngả bốn đườngít xe pháo qua lại, vỉa hè rộng có cây xanh tán dày hết sức thoáng mát.

-Ê Mon lâu hổng cà phê cưng?

-Haha bận quá. Mang đến em thêm nhị lysữa đậu nành đá nha chị. Em như u như kỹ.

-Có liền gồm liền. Báo hông Mon?

-Hỏi lạ chị đẹp?

-Hihi ok baby!

Chị chủ cười tươi rói xách tờ báo đá bóng đemra gửi nó, liếc nhị chị đẹp một chút trở vô trộn nước, nói phổ biến bà chị ngoàiquen chị của chính nó ra thì cũng quen luôn luôn việc mấy cô nữ giới xinh đẹp mắt thường đi chungvới nó. Đã cố tình ngồi ghế gỗ nhỏ dại sát lề đường, không thèm vô trong cửa hàng nhưnghai bà cô vẫn xui xị phương diện dựa vô nhau mắt nhắm đôi mắt mở. Nó chòng ghẹo một hồikhông ai thèm hào hứng phản ứng lại do đó đâm ngán mở báo ra đọc thây kệ haicô nàng làm trò stress tội nghiệp, kiếm chuyện nhằm nó quan tâm chứ mến tiếcgì. Than mệt nhưng hai ly sữa cạn veo, lại còn hút rột rột xin thêm ly nửa.

Đọc nát tờ báo khoản hon 30 phút chú ba chởtheo bé xíu Xíu ra tới, cô bé thắt bím tóc dễ thương chạy tưng tưng ôm theo vỏ hộp đựngcanh quen thuộc thuộc.

-Cậu…á quên…anh Mon dễ dàng thương. Dámnhậu tới sáng sớm xin canh hen.

-Haha mấy giờ học Xíu?

-Dạ 7 rưỡi.

-Uh uống trà sữa không? Kêu trà sữauống nha.

-Uống ngay tức thì hihi.

-Rồi! À nè đấy là chị Chi, chị Vybạn chị Thanh của Xíu đó. Diễn viên ca sĩ vật dụng dữ đó, qua tranh thủ chụp hìnhxin chữ ký vô lớp khoe ngay lập tức Xíu.

-Hì hì vậy hen. Em thưa chị bỏ ra chị
Vy!

Hai chị rất đẹp bị cô nhỏ nhắn nhảy qua hiếu kỳ nhìn ngóngoan ngoãn thưa đành bắt buộc bỏ cái vẻ mệt mõi tươi cười xoa đầu bé nhỏ Xíu.

-Chị phía trên là bé xíu Xíu, con của chúthím Ba…à coi như bạn nhà em cùng với Thanh, bổ chị ghẹ nhà chắc chắn thấy nhỉ.

-Hà hà tụi tui fan làm bên cô cậu.

-Chậc! Chú Ba! đề cập hoài!

-Haha tui giỡn. Dạ xin chào hai cô, chắcbạn diễn viên ca sĩ gì vấp ngã cô Thanh tất cả nói trên đây hen.

Hai chị chú ý nhau liếc nó cười cợt gượng, nó lắcđầu tỏ vẻ bất lực, nhì cô phái nữ đành chấp nhận với chú Ba.

-Vâng ạ! Cháu xin chào chú.

-Hì chú ba ngồi uống nước cùng bọncháu ạ.

-Ngồi làm ly cà phê chú.

Nó kéo vai chú cha ngồi xuống rồi tảo qua kéobím tóc bé Xíu đang tò mò ôm tay chị Quỳnh Chi.

-Nè Xíu uống trà sữa gì vô cài đi.Trả tiền coffe dùm anh luôn.

Vừa nói nó vừa cười cợt cười nhét vô tay nhỏ nhắn Xíu500k lén nháy nháy mắt. Cô nhỏ nhắn mở tròn cặp đôi mắt tuổi teen cười hì hì ôm cổ huncái chụt lên má nó.

-Hihi biết rùi cậu Mon…thương cậu
Mon nhất nhà!

-Haha!

-Uống tía trà sữa riết khủng thâynghe Xíu!

Chú bố trừng đôi mắt lên tiếng, nó nhảy cười đẩycô bé nhanh chạy đi mất công bị phát hiện nó lén đến tiền cô bé, gọi ý bé nhỏ Xíulén le lưỡi đậy tiền chạy tung tăng qua tiệm trà sữa. Cả bốn bạn lớn các đồngloại cười cợt vui vẻ.

-Chị này thương hiệu Quỳnh đưa ra là diễnviên, chị đó tên Lê Vy làm ca sĩ…toàn bạn ngoài hn vào nghịch với tụi bé bửa giờ.Hồi qua tụ tập nhà hàng siêu thị hơi nhiều do vậy nay mấy chị bị mệt sợ hãi lên máy bay về
HN ko nổi ấy chú.

-Dà! Hà hà vậy cô đưa ra cô Vy làm cho miếngcanh giải rượu bà nhà tui nấu ăn liền mang đến nóng. Cái này tốt lắm, húp mấy thìa khỏere hà.

-Vâng ạ!

-Cháu cảm ơn chú Ba. Phiền chú thếạ.

-Có gì đâu, bạn cậu mon coi nhưcon cháu tụi tui. Húp liền đi nhì cô.

Chú tía vẫn tầm vóc thật thà quan tâm mở hộpđựng canh ra đẩy về phía nhì chị, một phần đưa qua nó.

-Uống ngay tức khắc cậu, mồi nhử kêu nấu ăn gấp hổngđược mềm. Trưa cậu kẹ nhà lấy thêm uống cho khỏe. Qua nhậu nay cỡ nào trưa cậuăn cơm có thể hông nổi.

-À dạ tất cả gì nhỏ gọi về, trưa mắc họpbên công ty không biết con về kịp không.

-Về hổng được nói tui hay tui đemđồ nạp năng lượng qua mang đến cậu.

-Hơ dạ mất công quá.

-Công cán gì con cháu trong nhà cậu.Bả kêu ngã giờ bắt đầu thấy bả bớt vô dụng, hà hà bên có ba đứa nhỏ hai đứa đi mấttiêu, mồi nhử ở ko nấu ăn uống mình ba con tui bả rầu ngã giờ.

-Haha im tâm, nay bé với Thanh vềnhà rồi. Ngã giờ tụ vị trí kia nguyên đám đùa với hai chị đẹp nhất này mang đến vui nè. Bàcô Thanh hợp cạ nhóm con với chị Thủy lắm.

-Dà vậy cũng mừng, nghe nói mặt bểncô Thanh cổ cạnh tranh kiếm đồng đội chơi chung, về đây new thấy cổ đùa được với mấy côcậu đội cô Thủy.

-Dạ chú yên ổn tâm, bà cô kia mê chơikhông chịu về nhà luôn mà. Ấy nè…ngồi nhìn tô canh hoài vậy hai fan đẹp. Thửđi chị, ngon lắm, hay chiêu giải rượu công ty em đó, chính tay bà xã chú bố mới nấunhé.

Nó nhảy cười nhìn qua thấy hai chị đẹp ngồi ngẩnngười ra cứ như trong hai phần canh nóng tất cả con gì thú vị lắm.

-Chị Chi, Chị Vy thử đi…ráng ăncho hết, khá đăng đắng với nồng xíu cơ mà ăn mấy thìa quen đảm bảo an toàn thấy ngonliền.

-Uhm! Uhm!

-Ráng húp đi hai cô, làm cho mấy muỗngkhỏe re liền.

-Vâng ạ!

-Cháu cảm ơn chú, trong ngon thật ạ!

Hai chú cháu nhìn nhị cô thiếu phụ chằm chằm làmhai chị phải ngoan ngoãn bên nhau cầm muỗng múc canh húp, nó thậm chí là còngiám gần kề mấy cô thanh nữ phải ăn uống cả đồ ăn trong canh, thực ra có chú bố ngồi chungchứ chỉ có mình nó đảm bảo an toàn hai cô nữ giở trò nũng nịu trẻ em liền. Nó tủm tỉmcười húp mấy muổng canh của mình cười cười nhìn nhỏ bé Xíu đã nhún nhảy ôm ly tràsữa vĩ đại trở về.

-Ủa cô Thanh đâu cậu…ý quên chị
Thanh đâu cậu Mon?

-À chị Thanh của Xíu sỉn ngủ congmỏ nhà bạn rồi.

-Hihi trời ơi chị Thanh mê nhậu thấysợ luôn.

Nó bật cười vuốt ve nhị bím tóc của bé bỏng Xíu,cô bé xíu nhí nhảnh ngồi ngay lập tức trên chân nó vừa ôm ly trà sữa vừa tò tò quan sát hai chịđẹp.

-Hihi chị ơi chị ơi…chụp hình vớiem nghen. Chị bỏ ra chị Vy đẹp ghê, mấy đứa lớp em thấy bảo vệ gato chảy nước miếngliền.

-Xíu bao tuổi Xíu nhỉ…Vy xem này,Xíu dễ thương và đáng yêu nhờ.

-Hì uhm…lớn lên dĩ nhiên xinh hơn cả bọnmình.

-Con Xíu! Để mấy chị ăn uống cho xong,đừng có lộn xộn.

-Hì ko có gì ạ!

-Xíu qua phía trên chị bảo này.

Cô bé nhỏ nhảy tưng tưng qua ngồi giữa hai chị đẹp,ba cô nàng ríu rít nô nức nói chuyện, chụp ảnh tự sướng các kiểu. Nó cười cợt cườinhớ ra gì đấy quay qua nói với chú Ba.

-Ủa ni sao được chạy xe pháo này chú?

-Hà hà sẵn tui mang ra thằng Bi chonó cố kỉnh nhớt chăm nom chút, quăng quật xe miết ở nhà sợ ngủm.

Nó mỉm cười nhìn ra nhỏ vespa cổ white color nhỏxíu, đấy là chiếc xe cộ chị đi ra chạm mặt nó hồi trước, coi như chỉ đi một lần thời gian đónhưng thật xứng đáng nhớ, dù sao vẫn là lần đầu tiên nó gặp chị ấy trong vai “chị”.Xe này xe mượn các bạn anh Phong, đã đời chị sử dụng tuyệt chiêu xin xỏ kiểu gì ngườita cho luôn luôn chiếc xe. Ở nhà áp dụng rất ít nhưng lại chú tía đến tiếng vẫn thườngxuyên mang ra tiệm chuyên sóc, bảo dưỡng.

-À sẵn mất công thím ba ở trong nhà thanbuồn. Vậy chút về chú nói thím nấu ăn thêm những nhiều canh giải rượu mang qua cho
Thanh dùm con đi chú.

-Chuyện nhỏ…hà hà nhằm về kêu bẫy nấu,bả nghe mồi nhử khoái ngay tức thì cậu. Cô Thanh hồi tối cũng nhậu hả?

-Con sâu rượu kia chú. Ngã nào vềcon xử dòng tội mê nhậu mang lại coi.

-Haha vậy bên đó còn nhóm cô Thủyhả cậu? Nhiêu fan để tui biết kêu bẫy nấu.

-Dạ chú nói thím chuyên cần nấu đạicho mười mấy người luôn cũng được. Tối uống dữ quá rụng nụ hết bên kia rồi, hơhơ chắc chắn trưa new dậy nổi. Đây địa chỉ cửa hàng nè chú, có gì chú đem bển dùm con, gọi chị
Thủy cũng được, chứ bà cô Thanh chú gọi chưa chắc chắn nghe máy.

-Rồi tui biết rồi. Về tui kêu mồi nhử nấuliền.

-Ấy rảnh chú, uống cafe cái.Cái tính làm cái gi là ào ào ko chịu sút à hehe. Fan đó kể hoài quên hả chú.

-Hà hà già cả cần ráng nhanhnhanh chớ đâu có quen ung dung tà tà như cô Phương.

-Haha chú ko thấy bà cô kia vậyriết đơn vị mình làm gì cũng lừ đừ chậm nhây y chan nhau, không được làm trái phongcách nhà mình.

-Đúng đấy chú, ngoài bầy cháu haybảo tp. Hà nội không vội được đâu í chú! Hihi ngồi chơi cùng lũ cháu một dịp ạ!

Nó cùng với chú Ba rỉ tai linh tinh thêm chút,chờ nhì chị đẹp ăn chấm dứt cũng vừa tới giờ nhỏ xíu Xíu đi học. Chú tía gom vỏ hộp không chởtheo nhỏ bé Xíu kính chào tụi nó đi. Chú ý chú cha chạy bé xe trắng nhỏ tuổi xíu phun sương trắngnó cũng nhảy cười vui vẻ, chị Quỳnh đưa ra kê mồm lên vai nó nói nhỏ.

-Mon này! Chú bố ý xưng hô với bọnmình duy nhất là Mon tất cả vẻ…

-Haha có vẻ như giống phim phong cách hồixưa đúng không? Chị mở mấy cái phim Nam bộ hồi xưa biết liền. Vẻ bên ngoài vậy phảikhông?

-Ừ! Chị cảm xúc là lạ sao ý.

-Haha kệ đi, chú thím kêu vậy quenrồi, chị coi như chú thím kêu tụi mình hình trạng kiểu như ngoại trừ kia tín đồ lớn hayxưng hô với chị em mình là chú em, cậu em, chú mày ha anh kia, chị kia ấy.

-À chị phát âm rùi. Như bà chị vẫnhay gọi chị là “Chị Chi” đúng không nào Mon. Hihi bà chị mỗi lúc bị chị trêu giậnlên lại cứ: tôi bảo chị bỏ ra nghe này...Buồn cười cợt cực!

-Ừ đúng rồi đó. Sau chị vô có gặpchú thím cha cứ nao nức bình thường, chú thím coi em với đội chị Thủy như concháu trong nhà, chú thím nhân hậu lắm, dân miền Tây bao gồm gốc luôn.

-Hì eo ôi lần đầu chạm chán gỡ lại phiềnchú cha mang đồ dùng ăn tận nơi để giải rượu. Xấu hổ cực!

-Haha ai kêu mê nhậu. Sao chị Vy uốngcanh vô thấy đỡ không? chờ xíu thấm vẫn tỉnh liền.

-Uhm tuy nhiên chị nạp năng lượng chẳng quen.

-Giải rượu cơ mà quen gì. Tại chịkhông say mê mùi gừng đúng không?

-Hì hay nuốm nhờ?

Nó nhảy cười con quay qua vui vẻ chú ý chị Quỳnh
Chi.

-Còn chị nạp năng lượng được không?

-Hì hì thơm cực, khá đắng nhưng mà ănvào rất nóng bụng tháng này.

-Ngọt ngọt đúng không? Thím ba nấucó nếm nếm thêm đường thốt nốt vô ấy, chị biết cây thốt nốt không?

-Chị không!

-Hơ hơ…chị mở smartphone lên seachlà biết. Có dịp mình đi An Giang chơi, dưới đó tất cả đua bò, gồm thốt nốt các lắm.Ngọt, thơm…thích phù hợp với chị.

-Uhm độc nhất vô nhị trí.

-Này này còn chị, bỏ xó à?

Chị Vy xụ mặt nhéo nhéo làm nó phì mỉm cười xoaxoa bàn tay cô nàng.

-Chị hả? Hehe An Giang bao gồm trái mắcgai, chua chua, ngọt ngọt…đặc sản dành riêng cho chị.

-Hừ! đưa ra mở điện thoại cảm ứng lên xemnào, không có trái đấy chị dỗi Mon.

-Eo! Mon đáng yêu và dễ thương thế này cứ hầm hừmãi chẳng ngán à.

-Im đi vật mê trai.

-Hihi chả yêu, tháng nhờ!

-Đúng rồi! bắt buộc yêu em chớ, yêucàng nhiều càng giỏi hehe.

Chị Vy lườm lườm nhéo nó mấy cái rồi phì cườivui vẻ, từ nhiên rỉ tai chén canh giải rượu trở nên ngồi thuyết minh quảngcáo An Giang, nhì cô thanh nữ seach đầy đủ thứ sệt sản những kiểu hiếu kỳ hỏi nó thiếu thốn chútquên thời gian. Mệt mỏi thì mệt, giỡn thì giỡn rốt cục vẫn nên đưa hai chị ra sânbay đúng giờ. Vì cái tội mê nghịch nhây nhớt ở quán cà phê nên vừa vô mang lại cửa cânhành lý ngừng xuôi đã có loa thông báo vào trong lên lắp thêm bay. Nó con kê mấy vụ nàynên không hỗ trợ gì được hai cô nàng, toàn mấy cô con gái tự kết thúc thủ tục.

-Này! Mau ra đùa cùng bọn chị đấy!

-Rồi rồi em ra lập tức ấy mà, sangtháng ra nạp năng lượng bám ngay.

-Không được thiếu cẩn trọng tin nhắn! Chị dỗikhông thèm chơi cùng mon đấy!

-Rồi luôn. Hứa không lơ, thủng thẳng trảlời liền.

-Hihi chị đi đây.

-Bye Mon! Mau ra tp hà nội đấy, đừng đểchị vào trói Mon mang ra.

-Haha ớ bao gồm vậy thôi hả? mỗi ngườiôm chiếc chứ.

-Eo! Lại bắt đầu đấy!

-Đấm thì tất cả đồ nham nhở.

Nó nhảy cười giơ nhì tay chụp vào khoản không,hai cô chị em này né nhanh như thỏ, cho dù gì cũng thân mật suốt nhì tuần, ôm mộtcái cũng ki bo với nó.

“Uổng công tui cưng chiều hai chị”

Nó hậm hực thu tay về quan sát theo hai dáng ngườixinh rất đẹp đẩy xe valli đứng vào hàng hóng vào cửa. Chưa hẳn lần cổng đầu ra sânbay tiễn người khác, chỉ với lần này nhẹ nhàng, bình thường chẳng nặng trĩu lòng nhưvài lần trước. Thoải mái và tự nhiên nhìn cái máy bay nào kia vừa chứa cánh, lại nghĩ về về mộtcô gái làm việc xa…em là người nó tiễn mà đề nghị đứng từ xa và lần duy đứng trường đoản cú xa ấy lạilà lần nặng trĩu lòng nhất khiến nó ghét cay ghét đắng những chuyến bay. Giá nhưng mà ngàyđó nó là bao gồm nó của hôm nay, là nó sống với tâm thế ngay khi này…có lẽ sẽkhông làm em đau đến vậy.

“Cô gái à! Em cần sống tốt…phải nhanh quênanh đi. Không xứng đáng đâu”.

Khi cái máy bay blue color khuất xa khỏi tầmmắt, nó cho tay vào bên trong túi quần siếc chặt khẽ không đồng ý cười nhẹ, chỉ từ bầu trờimây trắng nhẹ bay, vệt khói nhiều năm như ai đó đã vẽ lên mây trời. Chợt có làn môithơm va vào mặt má, hương thơm tóc nhẹ phủ lên vai, gồm dáng người mềm nép vào lồngngực nó.

-Sao nói không chịu đựng ôm mà?

-Hì! Ai bảo không? Ai bảo chị chưađi tháng đã quan sát chổ khác, bên trên trời bao gồm gì xinh hơn chị à?

-Haha không có, đang chú ý trời vìkhông chịu nổi nhìn cảnh chị đáng yêu bỏ em đi đó.

-Luyên thuyên! Ôm một chiếc nào hìhì.

-Cái này…ớ nè ôm chưa phải quẹt mỏ,hun cho lũ hoàng đủ phía 2 bên má new được!

-Hihi!

Nó nhảy cười lúc môi trơn mềm của chị ý như tô vẽvết son xung quanh nó, mùi thơm tỏa ra từ fan chị có tác dụng nó vô thức rút tay khỏitúi vòng rước bờ eo hẹp ấy rồi siếc nhẹ. Giọng chị êm ả thì thầm bên tai.

-Không cúng ơ, không được lơ điệnthoại. Ngoan ngoãn ra hà nội đúng ngày đi cùng chị.

-Rồi rồi chạy lại chỉ để nói vậythôi sao?

-Hì…chờ mon ra chơi, thể hiện thậttốt vào chị sẽ…sẽ thưởng Mon.

-Thưởng gì ấy?

-Hihi chị sẽ mang đến Mon ngắm chị mặckiểu quần áo Mon ưa thích ý.

-Cái này…là là gì…em đam mê nhiềukiểu lắm.

-Là…là chiếc ý ý…eo ôi tháng vẫn muốnnhìn thấy ý.

-Cái ý ý là dòng gì…

-Hihi! Bye Mon!

-Ớ nào…nói cho rõ ràng, chịơi…biki…

-Hứ! ko được nói…im mồm vàohihi.

Nó ngẩn cười quan sát cô phụ nữ kẹp mỏ nó lại hunghăng lườm bằng tầm vóc đáng yêu rồi xoay bạn chạy như cất cánh tay ôm siết lấy gương mặthình như ửng đỏ. Nó bật cười bắt tay thành loa hét lớn.

-Chị ơi…nhớ sẵn sàng nhiều chút. Mỗingày một bộ, mỗi ngã một màu sắc nha…chú ý màu đỏ màu đen nha…

-Im ngay đồ nham nhở! Hihi!

Bà cô này…còn say giỏi sao từ bỏ nhiên bạo dạn dữ.Nó mỉm cười ha hả thu tay lại nhìn theo dáng bạn xinh đẹp khuất phía sau cửa kính, Hà
Nội à…thật đáng ao ước chờ. Nó nhếch môi quay bạn đi ra bãi xe, sân bay khôngthiếu phụ nữ đẹp, tuy thế nó chẳng thèm nhìn, có bạn hứa hẹn…tâm trạng hí hửngsuýt bay lên mây làm những gì ngó ngàng tín đồ khác.

Chúc các bạn có phần đa phút giây thư giãn trên Đọc Truyện Voz!

Hoàn Thành - Ngày hôm qua...đã từng - My Daisy - 85 chap


*
*
*
*

*

*

Các nhiều người đang đọc truyện trên Doc
Truyen
Voz.Com, website đọc truyện voz nhanh, đẹp, không quảng cáo nặng nề chịu... Hãy lượt thích Facebook Doc
Truyen
Voz tiếp sau đây để cập nhật những truyện new nhất!
lựa chọn truyện nhanh... #Anh
Chàng

Con- 29 chap#Bạn
Loằn- 1 chap#Bạn
Thân
Yêu- 1 chap#Biên
Giới
Ngày
Tháng
Năm- 13 chap#Bí
Mật
Kinh
Hoàng
Trong
Quán
Net- 1 chap#Cá
Chép
Mùa
Dịch- 1 chap#Casino
KýSự- 60 chap#Căn
Nhà
Kho- 1 chap#ChạyÁn- 40 chap#Chị
Quản
LýDễ
Thương- 6 chap#Chuyện
Bựa
Thời
ĐiHọc- 1 chap#Chuyện
Của
Bun- 1 chap#Chuyện
Linh
Tinh
Tại
Hạ- 2 chap#Chuyện
Loạn
Xị
Ngậu- 1 chap#Chuyện
Tình
Tên
Tài
XếCứng
Đầu


Giáo
Bướng
Bỉnh- 50 chap#Chuyện
Về
Nữ
Sale
BĐS- 1 chap#Có
Lẽ
Anh
Quá
Ngốc- 1 chap#Con
Chủ
Tịch- 1 chap#Con
Đường
Mang
Tên
Em- 1 chap#Có
Nên
Yêu

Bạn
Thân
ĐểBảo
Vệ
CôẤy- 1 chap#Con
Gái
Sếp
Tổng

Osin
Cấp
Cao- 19 chap#Cô


Nội- 7 chap#Cô
Giáo
Chủ
Nhiệm
Của
Tôi- 12 chap#Cưa
Chị
Hàng
Xóm- 1 chap#Dầu
Khí- 28 chap#Dòng
Đời
Nổi
Trôi- 5 chap#Duyên
Trời- 1 chap#Đã
Nhớ
Một
Cuộc
Đời- 11 chap#Đơn
Phương- 28 chap#Đứng
Dậy
Từ
Vấp
Ngã- 4 chap#Đừng
Đùa
Với
Gái
Hư- 1 chap#Đừng
Đùa
Với
Teen- 1 chap#Đừng

Cả
ThếGiới
Của
Nhau- 13 chap#Em
Hàng
Xóm
Đối
Diện
Nhà
Tôi- 1 chap#Em
Sinh
Ra

ĐểHạnh
Phúc- 1 chap#Gái
Đến
ỞCùng
Nhà- 37 chap#Gấu
Em

Võ- 1 chap#Gấu
Em

Hot
Girl- 1 chap#Góp
Tiền
Chơi
Cave- 1 chap#Hai
Chị
Em
Tinder- 1 chap#Hậu
Hóa
Đơn- 14 chap#Hậu
Hóa
Đơn
Phiên
Bản
Thực- 24 chap#Hóa
Đơn- 140 chap#IUsed
To
Be
ASugar
Baby- 13 chap#Khép
Lại
Quá
Khứ- 7 chap#Không
Phải
Truyện
Kinh
Dị- 1 chap#KýSự
Chuyển
Mộ- 21 chap#KýỨc
Một
Thời
Ngang
Dọc- 77 chap#KýỨc
Vui
Khổ- 1 chap#Làm
Nghệ
Thuật
Phải

Đam
Mê- 1 chap#Làm
Việc
Trong
Quán
Massage- 21 chap#Làng
Quê
Thành
Phố
Tôi

Em- 85 chap#Lời
Trần
Tình
Của
MộtẢĐiếm- 1 chap#Lỡ
Tay
Sờ
Gấu- 1 chap#Lỡ
Yêu
Người
Tình- 29 chap#Mưa
Hay
Nước
Mắt- 31 chap#My
Memory- 39 chap#Nay
Cãi
Nhau
Với
Vợ
Vui
Quá
Mấy
BácẠ- 34 chap#Nga- 7 chap#Ngày
Hôm
Qua
ĐãTừng- 6 chap#Nghe
Cave
Kể
Chuyện- 39 chap#Người
Con
GáiÁo
Trắng
Trên
Quán
Bar- 3 chap#Nhật
KýBuồn
Chuyện
Tù2013- 26 chap#Những
Bóng
Ma
Trên
Đường
Hoàng
Hoa
Thám- 22 chap#Những
Chuyện
Bựa
Thời
Sinh
Viên- 1 chap#Niềm
Hạnh
Phúc
Của
Một
Thằng
Ngh